Nhớ thời tôi còn tiểu học, mà nói chính xác hơn khi tôi được 10,11 tuổi. Vào những đêm trăng tối trời, đám con nít tụi tôi trong xóm thường tập trung lại tầm 7,8 đứa để bày trò chơi cùng với nhau như tạt lon, đá banh hay trò trốn tìm năm mười. Nhưng rồi có một đêm nọ, cả đám tụi tôi lại bàn nhau cùng chơi một trò chơi tâm linh có thể nói là ít ai biết được cái trò này bởi nó quá kỳ quặc và rùng rợn với những đứa con nít như tụi tôi đi. Nếu ở người Việt có “Trò cầu cơ” phổ biến thì với người Hoa của tôi thì “Trò chơi kéo gió” hay hiểu nôm na hơn là “Trò chơi khiêng xác” cũng chẳng kém gì “Trò ma lon” đâu.

Mặc dù độ thực hư của trò này chẳng biết ra sao vì chính tôi cũng chưa được tận mắt chứng kiến, nhưng nghe một số người Hoa nói trò này nguy hiểm lắm. Nếu sơ sẩy một chút thôi trong quá trình gọi hồn thì một trong số người chơi sẽ gặp tai nạn bất ngờ bởi linh hồn sẽ rất tức giận khi nghĩ mình bị xúc phạm hoặc bị trêu chọc.